Trong vòng một giờ

#90ngayvietlach#ngay41

Trong vòng một giờ mình có thể xem xong một tập phim, còn phim lẻ thì chắc chắn không đủ. Xem phim là một việc khó kiểm soát, nhất là phim bộ nhiều tập. Luôn có sự thôi thúc xem tiếp, xem tiếp đến tập kết thúc. Vậy ra có khi cần thêm nhiều giờ nữa nếu không học cách tự cắt cơn ghiền.

Trong vòng một giờ, mình có thể ngồi ngoài quán cà phê và viết được ti tỉ thứ. Ngồi bên ngoài nơi công cộng, mình có nhiều sự tập trung hơn cho công việc. Nhất là những lúc ngồi một mình, làm gì cũng trở nên trơn tru và hiệu quả.

Thật lạ lùng, mình còn đụng tay vào điện thoại hay lướt mạng xã hội như khi ở nhà. Mùi cà phê thơm, tiếng người ríu rít, tiếng lách cách từ quầy pha chế. Chừng đó thứ thôi đã đủ tạo nên một không gian lý tưởng để ngồi. Có những quán ai nấy đều tập trung làm việc, chăm chăm vào máy tính hay điện thoại. Chỉ cần nhìn ngắm vậy thôi, mình đã có thêm hứng khởi trong lòng.

Trong vòng một giờ, mình có thể đi dạo trên đường phố bằng xe buýt. Một giờ là đủ ngắm chán chê thành phố. Ngày mưa hay ngày nắng, ngày nào cũng xe buýt cũng hoạt động. Ngồi trên xe, là thời gian suy nghĩ lướt qua rất nhanh trong đầu. Nhìn qua cửa sổ, thả mình vào dòng người bên dưới. Ý tưởng cứ thể mà ồ ạt tìm tới.

Đi xe buýt giống như đi chợ, đặc biệt là không khí trên những chiếc xe đông khách. Được quan sát, nghe ngóng biết bao tầng lớp xã hội đa dạng. Là tình người, sự kỳ thị, né tránh, bon chen, ích kỷ, nhường nhịn, tận tình. Xấu cũng có mà đẹp cũng đầy ắp. Lý do mình thích ngồi xe buýt là vì thế. Muôn màu đời sống hiện rõ ràng ngay trước mắt mình. Ở Sài gòn lại càng thú vị, luôn có một câu chuyện gì đó lưu lại trong đầu trước khi mình leo xuống xe.

Trong vòng một giờ, mình có thể loay hoay tìm kiếm chất liệu, nghĩ về con chữ sẽ viết. Thường thì nghĩ càng nhiều, càng tốn thời gian nhào nặn chúng. Mình vẫn ao ước có một kho dự trữ thiệt trù phú. Muốn vậy phải vận hết sức thu thập chất liệu khắp nơi. Để cần là có thể viết ngay, hoặc tốn ít thời gian cho việc nạp thêm dữ liệu.Như bữa giờ mình duy trì việc viết. Mình phát hiện sự giao tiếp, kết nối khá là quan trọng. Nhờ đó mới tìm thấy chất liệu để mà tiếp tục viết.

Và bài hôm nay được viết trong chu kỳ khó viết, tắc nghẽn nhiều mặt. Quyết hông bỏ cuộc, cho nên phong độ phập phồng cho thấy sự lên xuống thất thường trong tháng. Dù biết vậy, vẫn chấp nhận mà đăng tới tấp.

Photo: pinterest

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top