chín mươi

Tôn trọng một con đường

Tôi thấy nhiều người rất hay, hễ chạy vào một con đường yên tĩnh, thưa thớt. Họ tự động giảm tốc, rồi đưa hồn mình dạo chơi từ tốn. Lướt qua mấy ngôi nhà, lưới qua những tán cây, ngó nghiêng dàn cây leo trên ban công, hay mấy chậu bông trước cổng

Viết xuống dòng

Viết kiểu này, mình có thể bắt gặp hình ảnh rất thật và sự chuyển tiếp của chúng. Có khi nó dẫn đến một câu chuyện thú vị nào đó, mặc sức mà tưởng tượng. Giữa những từ có nghĩa nhưng được ghép lại một cách vô nghĩa

Tiếng nói người Đà Lạt

Để từ đây, mình nhận ra tính đặc trưng dễ chịu đôi khi cũng cần cải thiện. Mình đã rất thích giọng Hà Nội trầm bổng hay giọng miền Nam hào sảng, giọng Quảng Nam dễ thương. Trong chất âm, đều có tiếng vang, lên xuống rõ ràng

Nhảy múa trị liệu

Khi cởi bỏ được suy nghĩ phải đẹp, phải dễ coi trước mặt người khác. Mình tin, chúng ta đã có thể tự do nhảy theo ý thích theo lời con tim mách nước rồi

Tổng kết ba mươi ngày

Mỗi ngày viết một chủ đề loạn xạ, mình không đi quá sâu theo kiểu chuỗi bài được (dù rất muốn). Có ngày viết bài chia sẻ tips, có ngày viết tâm tư, có ngày lại viết về quan điểm, về phim, về vấn đề của bản thân. Mình chấp nhận và thấy chuyện đó hết sức ổn.

Con nước lên

Những ngày 15 hay 30 âm lịch, nước sông dâng lên rất cao. Nếu nhằm vào mùa cuối năm, nước lớn đủ tràn ra đường gây ra ngập ở khu vực gần mé sông hay vùng trũng thấp

Xe Cub, tuổi 17

Bạn biết đó, dòng cub hay chaly đời đầu chỉ có 50cc. Tốc độ chậm khiến mình muốn tăng tốc cũng không được. Cứ rù rù mà tiến về phía trước

Mấy bạn nhỏ ngại chia sẻ

Mình phát hiện bản thân thật sự rất thích giao tiếp. Nếu như không bắt đầu bày tỏ thì đúng là không ai hiểu mình, ngay cả chính mình

Scroll to Top