Hôm nay tôi nghĩ đến sự tôn trọng, dành cho những con đường.
Mỗi con đường đều có những dáng vẻ riêng của nó. Đường sầm uất hàng ăn quán nước san sát nhau. Đường trầm mặc dạy dài theo dãy biệt thự riêng tư, với hàng cây cổ thụ hai bên. Đường nhộn nhịp kẻ mua người bán, lấn nhau ra giữa lòng đường xe chạy. Đường lóc nhóc tụi học sinh ùa ra mùa tan trường. Đường hắt hiu ánh đèn vàng buổi tối, cho cảm giác tịch mịch thích hợp với kẻ chịu được sự cô đơn..Tôi tự nhủ, vẫn nên dành chút sự tôn trọng khi bước vào bất kỳ con đường nào. Nơi cư dân và vạn vật xung quanh dày công nuôi dưỡng vẻ tính cách riêng biệt ấy. Chúng ta là những người ngoài, chẳng nên phá vỡ đi cách vận hành đó.
Một quán ăn vặt mới mọc trên con đường quen thuộc. Dù chưa đi vào hoạt động nhưng nó đã khiến tôi mất bình tĩnh khi dạo qua. Vốn dĩ là một con đường yên tĩnh, dù là ngày hay đêm. Cư dân gần đó chọn làm cung đường tản bộ ban tối cũng vì lý lẽ ấy. Nghe được tiếng dế kêu, tiếng ếch nhái mùa mưa, tiếng xào xạc của lá cây. Rồi một hôm từ đâu đến, có một quán ăn với tiếng nhạc chát chúa, loa vặn hết cỡ. Dội ra ngoài đường những tiếng động inh ỏi. Tôi không biết cư dân gần đó có buồn không. Hay chỉ mình tôi thấy âm ỉ trong lòng.
Tôi thấy nhiều người rất hay, hễ chạy vào một con đường yên tĩnh, thưa thớt. Họ tự động giảm tốc, rồi đưa hồn mình dạo chơi từ tốn. Lướt qua mấy ngôi nhà, lưới qua những tán cây, ngó nghiêng dàn cây leo trên ban công, hay mấy chậu bông trước cổng. Nghe thì có vẻ hồn xiêu phách lạc đó. Chẳng phải nó rất đẹp sao, chúng ta đâu chỉ sống cho riêng mình. Tôi nghĩ, chậm lại cũng là một cách tận hưởng đời sống, ở những nhịp rất nhỏ như thế.
Con đường tĩnh lặng ở thành phố lớn coi bộ không xếp dày đặc bằng thành phố nhỏ. Tính cách con người được định hình phần nào bởi con đường đô thị. Bạn có tin vào điều đó hay không.
Nhộn nhịp hay là thưa thớt. Yên lặng thường xuất hiện ở căn nhà cần nhiều sự nghỉ dưỡng. Sầm uất thường là khu nhà kết hợp với chợ bán buôn hàng quán. Mỗi nơi mỗi vẻ.
Tôn trọng con đường là nương theo tính cách mà ứng xử khi chạy ngang qua nó.
Đi đường sầm uất mà cứ nhịp nhàng chậm rãi nhiều khi cũng không hay. Mình vô tình làm người khác khó chịu bởi tốc độ ấy. Đi con đường có tính chậm rãi mà mang dáng vẻ ồn ào cũng tương tự.
Đâu có khó gì, tôn trọng con đường là cơ hội để tính cách mình được dịp linh hoạt trong đời sống.