mùi hương đặc biệt

Xin chào mọi người,

Nội dung của bài viết này chính là giống tiêu đề đó. Mình sẽ kể về những mùi hương xung quanh cuộc sống của chính mình, đương nhiên phải là những mùi thật đặc biệt, gắn liền với kỉ niệm, kí ức của mình rồi. Bài hôm nay có thêm mấy hình minh họa nữa nè.

 

 

Trước tiên đó là mùi nhang thơm kết hợp với mùi dầu của món chả giò đang chiên và thêm mùi nước chấm đang dậy mùi lên nữa. Đó chính là mùi của nội mình, của những ngày làm giỗ khi bà còn sống. Ngày ấy mình còn nhỏ xíu, cứ mỗi khi nhà có giỗ là chạy lăng xăng xem sẽ được ăn món gì, thế là nội kêu vô nhờ bưng phụ mấy mâm đồ ăn lên cúng. Bây giờ thì mình không thích những ngày giỗ nữa, vì thấy phiền phức và không còn vui vẻ như trước nữa, mọi điều hình như có chút gì đó gượng ép. Mấy ngày làm giỗ mà có nội vẫn là tuyệt nhất trong mình.

 

Mùi của Dalat, nơi gọi là nhà chính là mùi mền được ba mang đi phơi nắng sớm tới giữa trưa. Nhà mình dùng loại mền lông ấy, dày ơi là dày, có hoa lá cành các kiểu. Mấy bữa trời mưa được nghỉ học mà kéo mền lên ngủ thì sướng nhất quả đất rồi, mùi nắng thơm thơm, có chút như mùi ẩm mốc được thiêu đốt nữa. Mình không đủ từ ngữ để diễn tả cái mùi nắng Dalat đó, hay khi nào đó bạn thử lên đây rồi thử nghiệm coi sao ha.

 

Chắc bạn đã từng ăn món canh khoai môn màu tím rồi đúng không. Chính là mùi rau om đã làm nên hương vị đặc biệt cho món này. Thiệt là mình chả nhớ tên rau om đâu, vừa viết vừa gu gồ hỏi đấy. Hồi lâu ăn phở mình mới tình cờ bỏ nó vô ăn thử (đó giờ chỉ ăn rau quế, xà lách không thôi), trời ơi ăn trúng miếng rau ôm mà hình ảnh tô canh khoai tím hiện về. Mình thấy rau om và khoai tím sinh ra là dành cho nhau, hợp dã man. Có một kỉ niệm đặc biệt với món canh này, lúc nhỏ lần mình bị mắc xương cá nặng nhất là lúc ăn canh này. Thế là mình đã bị ám ảnh gần cả năm sau đó, giờ thì ăn ngon lành rồi.

 

Mùi của kì quân sự ở hồ đá chính là mùi của chai Soffell hương cam. Hầu như trong gần 30 ngày ở đó, tối nào mình cũng phải dùng Soffell mới ngủ được, thế là trên quần áo, mền gối của mình ám luôn cả mùi ấy. Da thịt được cái hạp với loài muỗi lắm, trong bao nhiêu người thì nó vẫn quyết chí đeo bám vào mình thôi. Hồi nhỏ hay bị chọc là chân toàn những bông hoa nhỏ, bây giờ cũng không khác gì mấy, chỉ đỡ bị thẹo thôi chứ muỗi thì vẫn bám mình hoài.

 

Mùi của sách cũ mà bị ẩm mốc là những kỉ niệm ở lớp học thêm của thầy Trọng hồi cấp 2. Là lần đầu tiên mình thấy mê mẩn trước cái mùi ẩm mốc đó, rất dễ chịu và cổ điển. Vẫn còn nhớ lúc thầy mở cửa phòng sách ra để vào nhà, mình ngồi ngoài ngay cạnh cửa và đã ngửi được mùi hương đầy mê hoặc đó. Gia đình thầy đã sang Mỹ định cư hơn 7 năm rồi, căn nhà đó cũng được rao bán từ lâu mà chưa biết đã có chủ mới chưa. Lúc biết thầy đi, mình ước mình có tiền để mua lại, chỗ đó như là thiên đường luôn ấy, cả khu vườn rộng lớn trồng cây cảnh và có khoảng 3 căn nhà trệt nhỏ nằm trong đó, mình nhớ là nhà xây bằng đá như kiểu kiến trúc Pháp ở Dalat.

Và mình phát hiện ra có một tiệm giấy ngay đường Lê Lai ở Sài Gòn cũng có mùi tương tự, tuy là không được đậm đà bằng. Vâng đó chính mùi giấy ở trong độ ẩm cao lâu ngày đó bạn, mà nhiệt độ trung bình phải từ mát tới lạnh nữa mới đủ tạo ra mùi đó.

 

Mùi của Đắk Nông, của mùa hè xanh Kiến Trúc, chính là mùi của chai sữa tắm Lifebuoy màu đỏ và dầu gội màu xanh. Bởi vì cả làng cùng gội chung một loại nên là có mùi của làng luôn, ai cũng như ai. Là lần đầu tiên mình được tắm chung, mới đầu thì hơi ngại xíu, về sau còn đứng chà lưng cho nhau nữa mà – hết ngại.

Đến sau chiến dịch, lúc đi siêu thị với mẹ thấy mấy chai sữa tắm đó, mình cũng ráng chạy lại mở nắp ra và hít một hơi thật đầy, nhớ thiệt nhớ một tháng ở chung với nhau. Mình cũng đang bắt đầu viết về mùa hè xanh Kiến Trúc mà đang bị tụt hứng nên vẫn còn nằm dang dở.

 

Tạm thời mình chỉ mới nhớ được chừng đó mùi thôi, chắc chắn là còn cả trăm ngàn mùi đặc biệt nữa, hy vọng khi nào nhớ ra sẽ bổ sung thêm vào đây. Vì sao lại đặc biệt, chính là mỗi lúc bạn ngửi thấy mùi hương nào đấy, một hình ảnh, một kỉ niệm duy nhất nào đó sẽ luôn chạy ngang tâm trí bạn. Có thể hiểu giống như hiện tượng deja vu vậy.

Bạn có mùi hương nào thật đặc biệt không, hãy kể cho mình nghe phía dưới nha. Nếu bạn muốn đăng tải lại bài viết hay mang nó đi đâu đó thì hãy liên hệ đến mình.

Chúc các bạn gặp thật nhiều chuyện vui.

 

 

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top