Xin chào,
Mình quay lại với một ít bài đã viết từ dạo đầu năm. Những bài này nằm trong chuỗi dự án 365daysplay mình theo đuổi năm 2021. Mong rằng màn chào đầu này sẽ khơi mào thêm nhiều post mới và thường xuyên hơn. Cảm thấy hứng thú, bạn có thể theo dõi dự án 365daysplay ở đường dẫn menau.tumblr.com
Mình bắt đầu dần chấp nhận rằng, bản thân chứa đầy nhóc sự kì vọng, hoài bão lớn lao. Rồi thôi, mời bạn đọc chơi chuỗi bài thơ con frog nhen.
GHẾ SAU TAXI
Ngồi ở ghế sau
Trong chiếc hộp kín
Bốn bề xa lạ
Màn đen buông xuống
Đậm đặc
Tim đập dồn dập
Nỗi bất an dâng nhanh
Ngó ra cửa sổ
Cho có vẻ phiêu linh
Nói ba câu tầm phào
Khỏa lấp sự thinh lặng
Liệu rằng có cần thiết
Trong một nơi kín kẽ
Làm như nghe rõ hơn
Dù ở tần âm lượng nhỏ
Nghe từng hơi thở dài
Nghe từng nỗi âu lo
Nghe cả sự vội vàng
Và từng xốn xang bâng quơ
Ghế sau lặng thầm
Chừa một khoảng thở riêng tư
Cho tới lúc cửa mở
Nhẹ tênh
TẶNG HOA
em thích bông hay thích hoa
qua loa hay là xúng xính
thả thính kiểu gì cho em mê
ê a tung tăng khắp một ngày
em thích bầu trời nửa ngờ
tờ mờ ở cánh đồng hoang
loáng thoáng vài bông hồng leo
nhỏ nhắn mà thật kiên cường
nhấn nhá thêm khu vườn dại
tưởng qua loa, thế mà ngược lại
la vie en rose
em không cảm được cái to lớn
chỉ cần một nhành khô
nằm vất vưởng ngoài đường
sự thường tình quyến rũ
đã đủ mê hoặc
vậy nha
người tặng ý nhị ơi
TRÁI TIM ĐÃ TAN VỠ
có cách nào không
làm trái tim vỡ tan
mà không vì chạm gai
thành từng mảnh nhỏ
vỡ tan trong hạnh phúc
là thứ diệu kỳ nhất
chất chứa trong túi dịch
nhành hoa vừa bung cánh
trái chanh vừa vàng lịm
anh vừa chạm khẽ
bàn tay mềm, con tim ấm
chọt thẳng chọt thừng
một đường gọn gàng
dâng trào rồi tan vỡ
một chất quyện đặc dính
không còn gì hơn
BẦU TRỜI NƠI BẠN ĐƯỢC SINH RA
Bầu trời treo trên đầu
Có ai men theo đường trời
Mà rớt xuống trần gian
Là một ngày giông bão
Hay xám xịt bóng mây
Là ngày nắng lạnh tay
Hay gợn chùm mây xanh
Một mầm non ra đời
Yếu mềm mà mãnh liệt
Những cái chạm
Bắt nhịp đến tự nhiên
Khu vườn rộn tiếng ca
Lời khích lệ thật tâm
Đâm chồi nảy nở
Hạt mầm hiền lành
Bầu trời gieo niềm thương
Cho ai đó nương tựa
CÁI BÓNG
Cái bóng người hắt trên sàn
Cái bàn đứng lặng yên
Bình hoa đỏ nằm thiệt duyên
Hàn huyên với bậu cửa
Bóng mây lẩn trốn
Sau tán me nhiều sóc
Bỏ mặc em trước hiên
Tắm ánh nắng mịn màng
Lướt trên ngọn cỏ ngọt
Thấy bóng ai nghiêng ngả
Rồi sà xuống mặt đất
Tơi bời
Bóng hỏi trăng hỏi sao
Chừng nào kéo bóng đi
Bóng muốn rời xa
Bóng muốn đứng một mình
Để tự do phiêu bồng khắp chốn
Sống trong bóng người ta
Phải chăng là số phận của bóng