Ai cũng mở tiệm bán hoa rồi mình có nên bán hay không
Ai cũng mở quán hủ tíu rồi mình có nên mở một quán hủ tíu không
Ai cũng làm blogger viết ẩm thực rồi mình có nên làm không
Mình luôn có tư tưởng sẽ không làm những gì đã có quá nhiều người làm. Hay lĩnh vực mà mình thấy thị trường đã rơi vào bão hòa. Mình cứ mải miết đi tìm ý tưởng mới, một ngách nhỏ rất ít người đang làm. Có một cái hay, mình đi tìm ở thị trường nước ngoài xem người ta đang nổi điều gì. Y như rằng, hai ba năm sau đó, thị trường Việt Nam bùng lên ngay lập tức.
Mình tự cho rằng, có thể đoán trước xu hướng ở Việt Nam bằng cách quan sát ở nước ngoài trước. Ví dụ mảng podcast đã phát triển rất mạnh nhiều năm trước, nhưng trong vòng một năm gần đây mới thật sự bùng nổ ở Việt Nam. Ngày càng có nhiều người Việt đầu tư kênh podcast chuyên nghiệp.
Có lúc mình tiếc, vì không tận dụng thời cơ đón đầu trước xu hướng. Thành thật mà nói, mình chỉ may mắn khi ở Việt Nam. Nơi đi theo sau các nước phát triển khác. Ý tưởng chỉ mới mẻ ở nước mình, còn nơi khác thì không như vậy. Mình cũng chỉ là đứa quan sát những xu hướng đang xảy ra mà thôi.
Ý tưởng chỉ là ý tưởng, mình không bắt tay vào làm thì ý tưởng vẫn nằm trong đầu.
Tìm ngách thị trường để đi, sẽ cho mình có được sự tập trung và điểm ghi nhớ trong đầu người khác. Thế nhưng lại có mặt trái riêng. Mình đã rơi vào việc tập trung chọn ngách, chủ đề quá lâu mà không có động thái hành động nào.
Như mình nói, loại bỏ hết những nội dung, sản phẩm đã có quá nhiều người làm. Mình không thích lặp lại giống ai khác, mình muốn có một ngách độc đáo riêng để đi. Bất chấp việc ngách đó có độc giả tiềm năng hay không. Vòng luẩn quẩn vậy đó.
Quay lại câu hỏi, ai cũng làm rồi mình có nên làm hông.
Tối qua, may mắn được nghe buổi nói chuyện trên On Mic. Bạn đó chia sẻ rằng, chuyện làm lại nội dung người khác đã làm là chuyện bình thường. Cứ làm tới thôi. Bởi vì dù chủ đề cùng nói về ẩm thực hay review địa điểm thì bạn và người kia là hai nhân vật khác nhau. Cách truyền tải nội dung, cảm xúc cá nhân là riêng biệt.
Nghe vậy, mình giật mình nghĩ lại. Có lẽ bạn nói hợp lý. Làm chủ đề sẵn có, nhiều khi còn giúp mình dễ có bước đệm để tiến lên.
Trước giờ, mình tự giam mình bởi lẽ cứ mãi đi tìm cái gì đó riêng biệt.
Tìm hoài tìm hoài, có thấy nhưng chỉ là khoảnh khắc ‘À Há’ bùng lên lúc đó rồi thôi. Nhiều khi quan trọng hơn hết là làm việc mình thấy vui và hào hứng, mới đi bền lâu được.
Vậy nên đi tìm ngách thị trường là tốt, cũng đừng quên tìm công việc, chủ đề ít gây nhàm chán nhất khi mình bắt tay vào làm nữa ha.