Từ ngày nhận ra bản tính thích lưu giữ mấy điều nhỏ nhặt. Có thể coi là tích trữ hiện tại và quá khứ. Mình bắt đầu tìm xem, liệu rằng nên làm gì vừa phục vụ sở thích, vừa có một đề tài hay ho để theo đuổi. Bài này mình kể cho bạn nghe, mình đã lưu giữ cuộc đối thoại đời thường ra sao.
Trước tiên phải nói, mình có tình yêu đặc biệt về con người và đường phố. Quan sát, lắng nghe từ xa, đôi khi tham gia hẳn vào cuộc chuyện trò ngoài đường khiến mình rất thích thú. Ngôn ngữ đó có khi xảy ra ngay trong chính ngôi nhà mình. Nơi ngoại, mấy dì, mấy đứa con nít trao đổi với nhau bằng thứ ngôn từ địa phương (Sài gòn) lạ lẫm và rất ngộ.
Mình thích sự đời thường ấy. Và có khả năng tập trung đặc biệt cho thứ mình yêu thích.
Mỗi thời, mỗi thế hệ đều có sự chuyển giao hoặc thay đổi từ ngữ, cách thức giao tiếp. Không lưu trữ lại, theo mình hơi lãng phí hơi thở của thời đại. Đó là sự hoài niệm, sự thương nhớ mà phải mất 20-30 năm sau, người ta mới bắt đầu cảm nhận thấy ở từng tế bào trong cơ thể.
Như trưa nay, mình vô tình xem đoạn phim quay cảnh Đà Lạt năm 1992. Hay hôm nào đó mình xem video dạy nấu ăn của cô đầu bếp Huế, hãng Phương Nam Film sản xuất. Hay hôm nào nữa, mình xem lại đoạn băng đám cưới của ba mẹ. Những thước phim xưa cũ trên cảnh vật mình đã bước qua (ở thời mới), chỉ là mình chưa từng được nhìn thấy quá khứ của nó.
Con đường lạ, cách ăn mặc cũng mang dáng vẻ xa xưa, cách dẫn chuyện lạ, cảnh vật vừa lạ vừa quen.
Vậy với góc nhìn cá nhân về cuộc sống đang xảy ra, mình làm được gì để lưu trữ chúng. Trước hết là cho bản thân, sau là tư liệu cho ai đó muốn nhớ về một dấu mốc mà họ đã đi qua. Mình đã lưu giữ ngôn từ, cuộc đối thoại, tiếng động đời thường bằng cách tái hiện lại thành đoạn chữ viết và âm thanh ngắn gọn.
Nguồn cảm hứng đến từ câu đối thoại được nghe ngoài chợ, ngoài hàng quán từ bã lão, chị gái bán rau trẻ măng, anh thợ sửa xe, chú bán bánh mì. Mỗi người đều có những lối dùng từ rất riêng biệt, phảng phất tính cách, vùng đất họ sinh ra và lớn lên.
Mình lưu giữ những đoạn đối thoại, bằng cách viết tay lại rồi số hóa thành hình ảnh. Nếu hứng thú bạn có thể tìm đến tài khoản @buoixe.sg
Mình đã làm dự án 21 ngày động đậy. Mỗi ngày thu âm một tiếng động xung quanh, rất ngắn, không chỉnh sửa, không kịch bản. Trong 21 bản thu âm này, có rất nhiều tiếng động đường phố gợi nhắc lại nhiều kỉ niệm khi nghe lại. Sau dự án này, mình vẫn còn ý định lưu lại nhiều tiếng động hơn nữa bằng định dạng âm thanh.
Mình có thêm ý định quay đoạn video ngắn về những hoạt động diễn ra ngoài đường. Như người bán rau, người đi bộ, xe nước mía, quán nướng sườn ngoài vỉa hè, người trẻ dạo chơi, người đi quét lá. Mình thật muốn lưu giữ khoảnh khắc đời thường, ngay chính nơi mình sinh sống.
Hẹn gặp lại ở bài lưu giữ tiếp theo.