| Ở một mình có nghĩa là sống chung với mình mình |
Tôi là một chuyên gia trong việc ở một mình. Không nghiêng hẳn về phía người hướng nội đâu, tôi tự thấy mình có cả hai tính hướng nội hướng ngoại ngang bằng nhau.
Ở một mình không hẳn chỉ ngồi im ru đó một mình, rồi nghĩ vẩn vơ trong đầu không thôi. Đôi khi còn phải tự mình thực hiện một hành động nào đó. Thí dụ làm bài một mình không cần ngó nghiêng sang bên cạnh, đi hóng gió một mình mà không vì câu chuyện mua vui của đứa bên cạnh mới đi.
Rất có thể người ngoài nhìn vào sẽ thấy chuyện đi đâu một mình rất đáng nghi ngại, kiểu như chắc do nó thất tình, chắc do nó gặp khủng hoảng gì ghê gớm lắm. Đó là tôi suy đoán từ ý nghĩ của chính mình trước đây khi gặp cảnh ai đó đang lang thang một mình ngoài đường. Đến khi tự mình sống trong những khoảnh khắc ấy, tôi mới nhận ra thời gian đó rất quan trọng và cần thiết với chính tôi. Để ý sẽ thấy dân ba-lô đi du lịch rất nhiều người chỉ đi có một mình, ánh mắt tôi trở nên lấp lánh hơn mỗi khi thấy ai đó cõng một chiếc ba lô trên lưng và trên đường một mình. Còn việc bước vào nhà hàng rồi tự thưởng thức đồ ăn một mình cũng là một điều đỉnh cao nữa bạn ạ.
Ở một mình là kỹ năng cần luyện tập mới có thể thành thục được. Làm sao để ở một mình nhưng vẫn luôn thấy vui, năng lượng tích cực được duy trì. Còn nếu bạn đang ở một mình nhưng lòng luôn đau như cắt, ru rú trong bốn bức tường giam hãm, kỹ năng của bạn chỉ đang ở mức sơ khai thôi. Đúng ra là bạn đang chạy trốn thực tế để khép mình lại. Tự mình chơi với mình mà vẫn thấy dễ chịu, làm chủ được suy nghĩ và cảm xúc của bản thân, tôi nghĩ ấy là một mức độ cao hơn rồi.
Cần thiết lắm những giai đoạn ở một mình. Để thỏa sức chạy theo dòng suy nghĩ, không phải dè chừng người này người kia. Bạn tôi nó có thể tập trung vào việc yêu thích nó đang làm, mặc kệ xung quanh có ra làm sao. Còn tôi chỉ có thể tập trung vào chính mình khi được ở một mình, không một ánh mắt nào dòm ngó, dù cho không có ác ý gì. Một mình giúp tôi an tâm hơn khi nhìn vào sâu bên trong vấn đề nào đó đang cần giải quyết.
Tôi đã đi bộ một mình vào mỗi sáng hay chiều, khi còn ở Dalat. Những ngày đầu tiên thật khó khăn, không có ai bên cạnh nói chuyện hay cười đùa. Khi tôi hòa nhập vào cộng đồng người đang đi thể dục quanh bờ hồ, những người đi một mình cũng rất nhiều. Hóa ra tôi không phải dạng kì cục gì lắm, hóa ra đi một mình thú vị hơn tôi tưởng nhiều. Thế là tôi đâm ra ghiền cảm giác đi một mình, có thêm người chỉ nảy sinh thêm rắc rối và làm mình xao nhãng hơn mà thôi. Thay vì tập trung vào hơi thở, vào từng thớ cơ trên người, mình lại phải tập trung vào câu chuyện của người bên cạnh kể rồi đối đáp lại với họ.
Tôi đang cố gắng thử một vài chuyện một mình khác như đi đâu đó xa xa vài ngày một mình, mướn cái homestay đẹp đẹp vô ngủ một hai đêm, nghe nhạc, xem kịch, xem phim, uống rượu một mình. Ở trong phòng một mình thì tôi đã quá rành rẽ rồi, cho nên tôi muốn một vài hoạt động bên ngoài mà thử một mình xem cảm giác ra sao. Tôi nghĩ nếu chọn những nơi vắng người, không quá ồn ào sẽ thích hợp cho việc ở một mình hơn, nơi mọi người nói chuyện thì thầm vừa đủ cho đối phương nghe, nơi vặn nhạc đằm thắm thôi hay tiếng thiên nhiên thoang thoảng bên tai bạn.
Ở MỘT MÌNH CÓ SỨC ẢNH HƯỞNG RA SAO ĐẾN TÔI
\ Giúp tập trung vào bên trong cơ thể hiệu quả hơn
\ Giúp việc quan sát của tôi trở nên nhạy hơn, nhiều ý tưởng hay ho được xuất hiện.
\ Những vấn đề đang chồng chéo, chưa biết giải quyết làm sao được sắp xếp lại một cách trật tự. Giúp ta từ từ nhận định được vấn đề hay dễ dàng đưa ra quyết định.
\ Giúp việc thư giãn sâu hơn, thành ra thư thái và yêu đời trở lại. Một liệu pháp phục hồi lại nguồn năng lượng bị mất
\ Lắng nghe não mình nó muốn gì cũng tuyệt lắm. Khi bạn chịu khó nhìn vào bên trong mình, bạn sẽ bắt được sóng của dòng suy nghĩ đang chạy trong đầu, như một phần trực giác tự nhiên mà cơ thể muốn bạn biết tới.
Tôi không biết là việc ở một mình có phù hợp với tất cả mọi người hay không. Tôi chỉ dám đưa ra lời khuyên, bất cứ ai cũng nên thử việc dành chút thời gian trong ngày hay trong tuần để được đối thoại với chính mình. Để được hiểu bản thân đang gặp phải vấn đề gì, đang vui đang buồn hay đang khổ tâm vì chuyện chi. Chỉ có một mình bạn sẽ dễ dàng đối diện với mình hơn, đừng đưa ra phán xét hãy bắt nó phải đưa ra các bước hành động gì hết. Bạn chỉ cần ngồi yên đó rồi chờ xem trí não đang kể điều gì với bạn là đủ rồi.
ĐẾN NHỮNG TIÊU CỰC ĐÃ MẮC KẸT
Con người tôi sống nội tâm khá nhiều, nên dễ dàng ở một mình hơn những người thích sự vui vẻ trong đám đông sôi nổi. Có đợt việc tôi sống một mình ngày càng trở nên tiêu cực hơn. Vì chìm đắm vào những suy nghĩ riêng quá nhiều, tôi dành thời gian cả ngày chỉ để nghĩ rồi lên kế hoạch trong tâm thức của mình. Thời gian trôi qua tôi thấy chân mình vẫn dậm tại chỗ với những trí tưởng tượng kia, thực tế không có hành động thì sao xảy ra kết quả được đúng không. Hoàn hồn mới nhận ra tôi nên bớt ở một mình đến mức khép mình lại như vậy. Thế là tôi biết mình cần hành động nhiều hơn, ra ngoài mở rộng tầm nhìn và mối quan hệ của mình nhiều hơn. Chỉ có cách bước ra khỏi dòng suy nghĩ vô tận và đi ra ngoài thế giới thực tế mới giúp tôi đỡ lúng túng về chính mình.
Vậy nên tôi mới nói mình nên sống ở nhiều dạng thức khác nhau trong một ngày, xen qua xen lại mới giúp mình thấy thư thái được. Chìm đắm vào một thứ gì quá lâu cũng đâu có tốt, tác dụng phụ là có thiệt bạn ạ.
KẾT LẠI
Đôi khi việc ở một mình chỉ đơn giản là đừng cho những điều gì khác được ồn ào hay lởn vởn xung quanh bạn. Chẳng cần làm hay suy nghĩ gì hết, hãy để bản thân được thư giãn thật sự. Bạn có thể hiểu tương tự như việc mình chìm vào giấc ngủ, toàn thân thể bên ngoài được ngơi nghỉ, hãy để con tim tự điều chỉnh nhịp đập hay lá phổi tự duy trì hơi thở bạn ạ. Trong Yoga tôi đặc biệt thích tư thế xác chết, đó là một thế thư giãn sâu, tập trung vào hơi thở, để hồn lìa khỏi xác muốn bay đi đâu thì đi. Nếu có đang luyện tập việc ở một mình, bạn hãy thử hít thở thật đều đặn vào xem sao, nhiều oxy trong người giúp bạn nhiều thứ lắm.
Bạn có bao giờ nghĩ tới ngày mình chết đi khỏi trần gian không, một cái thể xác nằm trơ trọi một mình. Tôi nghĩ cũng không có gì đáng sợ cả, chỉ tương tự tư thế xác chết vẫn thực hiện thường ngày với thời gian có phần lâu hơn.
Bài đã dài, hy vọng sau khi đọc xong bài viết bạn sẽ không còn cảm thấy kì cục khi ở một mình nữa. Nếu bạn gặp phải vấn đề đau lòng, mong bạn hãy để ý tới hơi thở nhiều hơn và dừng việc nghĩ ngợi lại một chút. Ở một mình đôi khi là một sự lựa chọn để tránh xa những hỗn loạn của thế giới bên ngoài đang tấn công vào bạn, tôi nghĩ là một việc cần thiết cho tinh thần bạn ạ.
Cảm ơn bạn vì đã đọc tới tận đây, rất mong chờ những ý kiến đóng góp từ bạn.
ấy, tao cũng đang có một câu trích dẫn mà t đang tâm đắc về chuyện một mình này, để chép ra đây chia sẻ cùng mọi người:
—
” Mọi người nghĩ rằng khi ở một mình hoặc lánh xa người khác, đó là sự trốn tránh, nhưng thực ra đó mới là lúc không thể trốn tránh vì không có tiếp xúc nào bên ngoài. Bạn không thể làm mình xao nhãng. Bạn phải đối mặt với mọi thứ nổi lên trong tâm trí.” – Vào giữa lòng đời – Jetsunma Tenzin Palmo.
Yayy, câu đó nói chính xác luôn. Sợ ở một mình là vì không dám đối diện với mớ hỗn loạn trong tâm trí. Vượt qua được rồi sẽ thấy rất thanh thản và tự hào.
Cảm ơn m đã đọc.