Phim Maudie

#90ngayvietlach#ngay65

  • Đạo diễn: Aisling Walsh
  • Diễn viên: Sally Hawkins, Ethan Hawke, Kari Matchett, Gabrielle Rose, Zachary Bennett, Billy MacLellan
  • Thể loại: Drama
  • Thời lượng: 116 phút

(Bài viết có spoil nhẹ nội dung. Bởi vì thật khó nếu không trích dẫn thoại, bối cảnh phim, chúng quá đẹp)

Dựa trên câu chuyện có thật của nghệ sĩ người Canada, Maud Lewis (1903-1970)

Một bộ phim nhẹ nhàng, đủ chạm đến những ai đang gặp trúc trắc trong việc trở thành chính mình. Maudie là người phụ nữ sống trong căn bệnh viêm khớp trong toàn bộ cuộc đời mình. Chuyện đau đớn ngày càng tệ hơn khi tuổi già ập đến. Sự chậm rãi của một người già, một người khó khăn trong đi lại. Ai không sống chung sẽ không bao giờ hiểu nỗi lòng kiên nhẫn là thế nào.

Dù bạn không gặp khuyết tật về mặt vật lý như Maudie. Vẫn tồn tại đâu đó những nỗi đau về sự khác biệt, khiến bạn thấy mình như kẻ lội ngược dòng; rồi rơi mất niềm tin vào chính mình và con đường muốn sống. Theo dõi hành trình của Maudie, tôi thấy phần nào được xoa dịu.

Maudie luôn bền bỉ tiếp tục lẽ sống đời mình, mỗi ngày bà đều duy trì việc vẽ tranh. Dùng trái tim tràn ngập hạnh phúc để đối đãi với người chủ cọc cằn, sau này trở thành người chồng mềm mỏng. Dùng sự nhân hậu, với giọng nói thỏ thẻ để trò chuyện với lũ chó, lũ gà quanh nhà. Suốt bộ phim, dường như con người trong trẻo ấy phần nào làm dịu đi những nỗi sân si, ganh ghét hay ích kỉ trong mỗi người xem. Đọng lại trên môi những nụ cười hạnh phúc, một hạnh phúc viên mãn.

Maudie lê từng bước chậm rãi quanh nhà, nhặt lại tấm gỗ cũ sắp bị vứt bỏ. Bà tận dụng hết những gì có sẵn quanh mình để tạo nên tác phẩm. Tôi không được đi đâu xa, nên chỉ vẽ bằng trí nhớ của mình – Maud đã nói như thế. Chỉ cần trên tay có màu, có cọ vẽ, vậy là đủ. Ta thấy sự nhỏ bé bình thường, giản dị có sức mạnh thật mạnh mẽ đúng không. Có đoạn cô bạn New York ngỏ ý muốn Maudie dạy vẽ. Bà chỉ mỉm cười và phán một câu xanh rờn, lời từ chối gì mà hay quá sức. Chuyện đó không ai dạy được đâu, cô muốn vẽ thì cứ việc ngồi vẽ. Toàn bộ sự sống như đã được đóng khung sẵn rồi, ngay tại đó (A window, the whole of life, already framed)

Sao có người phụ nữ vừa mạnh mẽ, lanh lợi lại sâu sắc đến thế. Chủ động tìm đến giúp việc nhà cho ông bán cá hung hăng, đầy bạo lực. Chủ động bày tỏ mong muốn được kết hôn, vì lẽ chúng ta đã sống chung mấy tháng với nhau. Chủ động đối diện với đau đớn của căn bệnh viêm khớp bẩm sinh.

Cơ thể Maud ngày càng teo dần, lọm khọm, bàn tay không còn linh hoạt. Nhưng tâm hồn bà thì mãi lạc quan, mãi tươi vui với tràn đầy sự ấm áp. Maudie thật dễ thương khi dùng bút danh Maudie Lewis cho các bức tranh. Bà nói với Everett Lewis rằng, chúng ta cùng kinh doanh, thế nên nửa tên của bà, nửa tên kia dành cho ông. Người đang ông cục mịch dường như cũng chẳng nghĩ gì nhiều hơn thế.

Phim khẽ khàng trôi qua mà không có quá nhiều tình huống gây cấn. Phân đoạn cao trào về tâm lý cũng trôi thật nhẹ. Diễn biến tâm lý của ông Lewis bán cá khiến tôi có phần ngờ vực. Bản tính của một con người thay đổi nhanh như vậy ư. Sao có thể từ một người đàn ông bạo lực, to tiếng, chỉ biết đến công việc, kiếm tiền lại dần trở nên ngọt ngào, mềm mại trước người phụ nữ tàn tật ấy.

Everett từng nói, luật lệ ở đây là ông, tới mấy con chó, con gà, và cuối cùng mới là Maudie. Người đàn ông đã có lúc vô cảm tới mức nằm chung giường với Maudie mà không hề thấy gì. Vậy mà cuối cùng lại nói được những lời yêu thương muốn rớt nước mắt.

Ngày mai anh sẽ lại cáu bẳn – Em biết – Hai ta giống như một tất cộc kệch – Anh chính là chiếc bị dão, biến dạng, thủng lỗ chỗ – Không đâu – Cộc cằn và u ám – Không phải – Còn em là một chiếc tất bông trắng nhạt nhẽo – Không đâu – Em là màu xanh hoàng gia, màu vàng rực rỡ.

(trích dẫn đêm kết hôn)

Anh chẳng thấy gì cả, anh chỉ nhìn thấy em. Anh thấy vợ anh, luôn luôn như thế. Hai tiếng my wife cất lên thiệt đắt giá. Lần duy nhất tiếng gọi ‘vợ’ được nhắc đến trong suốt bộ phim.

Nhìn cảnh một người đàn ông hung hãn trên phim rơi nước mắt. Giây phút đáng giá hơn bất cứ phân cảnh nào khác. Rồi ta thấy một nụ cười mãn nguyện từ người phụ nữ cạnh bên. Tôi xem mà rơm rớm nước mắt, bởi xúc động trước tình cảm chân thật của Maudie đối với vạn vật xung quanh.

Chúc bạn thưởng thức trọn vẹn những thông điệp giàu tính nhân văn trong Maudie!

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top