Hôm qua mình vừa tự tay ngâm cả rổ mơ, được khoảng 6 hũ to nhỏ khác nhau. Thật ra là lần đầu tiên làm việc này nên rất háo hức và mong chờ thưởng thức thành quả lắm các bạn ạ.
Thế nên nhân dịp mùa mơ đã gần tàn và mình đã kịp ngâm đường xong, viết mấy dòng này gửi gắm đến những trái mơ trong hũ một mùa lên men thật ý nghĩa nhé.
Nhớ lại những ngày học cấp 2, mình để ý trong nhà có một hũ thủy tinh to lắm mà màu đen, mẹ đặt trên ngăn tủ cao nhất. Mình tò mò hỏi thì mẹ nói là mơ ngâm, để càng lâu uống càng ngon. Mà có vẻ quý lắm, mình cũng chả được uống nó thường xuyên, rồi thời gian cứ qua đi mình không còn nhớ mùi vị của mơ thế nào nữa.
Mình sống ở miền Nam mà, mấy thức uống như mơ và sấu thật sự không phổ biến ở đây. Thế là ít dịp được uống, thế là cũng vô tình quên mất có thứ nước tuyệt hảo đó trên trần gian này. Cũng phải tầm chục năm từ cái ngày mẹ cho mình uống hũ mơ ngâm ngăn tủ cao nhất đó, mình chưa một lần nếm lại vị chua chua thanh thanh đó lần nào nữa.
Cho đến năm 3 đại học, mình được uống ké hai ba ngụm gì đấy cái thứ nước mơ kia từ ly của đứa bạn. Ngon kinh khủng, chắc do mơ ngon thiệt chứ không phải do uống ké đâu nha. Định bụng bữa sau vào Family Mart sẽ gọi món đó, thế mà nghiệt ngã lắm, người ta bảo rằng người ta ngừng bán món đó rồi. Vậy là mình ôm giấc mộng được uống lại nước mơ đến một năm sau đó. Chính là bây giờ nè, mặc dù chưa chính thức cầm ly trên tay và uống nhưng chỉ khoảng một tháng nữa thôi, mình sẽ mở hũ mơ đã ngâm rồi sẽ uống cho đã đời.
CHUYỆN NGÂM MƠ
Mấy ngày trước có đi ngang chợ Hoàng Hoa Thám thấy đúng duy nhất một người bán, 35 ngàn 1 ký hay sao đó. Mà mình không có mua tại phải đi 2 chuyến bus về nữa, xách lỉnh kỉnh đồ rất là phiền.
Trưa hôm qua, Dì chở về cả một bịch mơ 4 ký kêu mình đi ngâm đi nè. Trời ơi nhìn cái bịch mơ ấy xong là thấy mệt người luôn ấy, nhiều ơi là nhiều không biết làm tới chừng nào xong. Dì nói mua giùm hết cho người ta đi về, chứ nay mọi người đi chơi lễ, ế quá ế, thế là được bán rẻ 20 ngàn 1 ký bán hết luôn. Nghe thì rẻ, thật ra đa phần toàn trái xấu, bầm dập đủ chỗ người ta không thèm lấy nên còn sót lại.
Mới đầu nhìn chúng nó mình cũng ngán ngẩm lắm, nhưng rồi lại nghĩ thấy thương, cứ như bọn xấu xí ai cũng xa lánh và bỏ rơi giữa chợ ấy. Nay tụi nó đến với mình chắc cũng do duyên số rồi, thôi thì cứ vui vẻ chấp nhận, rồi cho chúng một nơi chốn mới chờ ngày tái sinh.
Rồi mình ngâm mơ vào nước, tìm công thức ngâm khắp nơi, rồi rửa mơ, chuẩn bị hũ thủy tinh, đường, xăm 8 cái lỗ nhỏ và rồi thả mơ vô hũ. Mình làm thấy cũng đơn giản quá chừng, mình cân đong mọi thứ bằng cảm giác hết, trừ đường cát đã được đóng sẵn bịch 1 ký thôi. Tự dưng đôi lúc mình đặt tâm trí vào việc đang làm, như thể trò chuyện với chính mình vậy, mình bảo mấy em nằm đây nha, rồi ăn nhiều đường vào, rồi lên men cho tui uống nữa nha. Lúc thả mấy quả mơ xuống hũ mình đã nghĩ vậy, và mình thấy có thêm niềm tin, chắc chắn có người nghe thấy điều mình nói rồi sẽ đền đáp lại cho mình hũ mơ ngon lành cho xem.
Mình có ngâm thêm một hũ rượu mơ nữa, rượu mình dùng là rượu đế mà ngoại hay ngâm dấm, thôi có của nhà tiện thể dùng luôn. Thật sự là chỉ chờ đến 6 tháng sau mở ra uống thử thôi, mình mong là không hũ nào nổi bọt hay là không lên men được xong chết giữa chừng.
Mà ngẫm ngẫm thì tầm nửa năm tới, chắc là mình cũng tốt nghiệp xong xuôi rồi, thế lúc đó đang làm gì nhỉ. Đi phiêu lưu ở vùng đất khác hay ngồi văn phòng tám tiếng hay lại nằm ở nhà và không làm gì cả.
Chờ đến ngày mình mở nắp hũ rượu mơ để uống, sẽ mời bạn thưởng thức cùng và kể cho bạn nghe thời điểm đó mình đang trong hoàn cảnh như thế nào. Giờ là đầu tháng Năm cộng thêm nửa năm sẽ là tháng Mười Một nhé.
Mình tạm khép câu chuyện mùa mơ ở đây, và một đoạn clip vui vui mời bạn ngó chơi.
Hẹn ngày mở nắp rượu mơ.
Hẹn ngày uống nước mơ hihi.
Video hỏng có coi được bạn à.
Mình vừa chỉnh lại rồi đó bạn, bạn ấn vô coi bình thường nha.
Hẹn ngày dẹp trời mời bạn ly nước mơ.