Mùa hè bé nhỏ

malanh.com

#90ngayvietlach#ngay26

Thời ấu thơ, nó đã mê những chuyến xa nhà. Mùa hè là thời khắc đứa nhỏ nào cũng mong chờ, để được nghỉ học, ở nhà và tận hưởng những chuyến đi. Có đứa từ thành phố về miền quê, xa rời dãy nhà phố cao tầng.

Ngược lại, nó từ thành phố nhỏ chạy tới thành phố lớn. Nhà ngoại ở Sài gòn, tới hè nó được ba mẹ cho xuống ngoại chơi chừng hai tuần đến một tháng. Trên chuyến xe dài 8 tiếng đồng hồ, được ngắm nghía đủ thứ mới lạ trên đường. Sài gòn trong mắt đứa bé như nó thiệt hào nhoáng và hiện đại.

Lần đầu tiên nó biết đi thang cuốn ở trong một siêu thị to rộng rãi là thế nào. Được cậu và mấy dì chở đi dạo mát, trên những con đường rộng thênh thang. Lần đầu nó thấy bảng quảng cáo điện tử trên màn hình to, hiên ngang đặt ở ngã tư đường. Buổi tối hiện lên bao ánh đèn nhấp nháy đủ màu, sáng rực cả con đường. Nó thấy người ta ăn mặc thoải mái, mặc quần cụt, mặc áo dây chạy băng băng ngoài đường, mà làm lạ lẫm. Ở xứ nó ở, lúc nào cũng khoác áo kín mít mỗi khi ra đường.

Đến bây giờ, đôi lúc chạy xe trên những con đường khi nhỏ, nó vẫn mơ hồ cố nhớ lại ánh mắt trong veo ngày nhỏ của mình là gì. Ngước đầu, ngoái cổ nhìn mấy tòa văn phòng cao cao, nó từng nghĩ, và đã ước ao thế nào. Không có thứ gì rõ ràng, nhưng nó luôn muốn một lần nhớ lại.

Đặc biệt, có hôm chạy ngang công trường Mê Linh, sát mé sông Bạch Đằng, rồi chạy lên góc đường Hai Bà Trưng. Tự dưng cảm giác hồi bé cứ ào ạt chạy về. Nó từng mải miết ngắm nhìn đời sống thượng lưu, cảnh người ta sải bước ra vô nhà hàng, hay hàng loạt những xe hơi đậu dài theo vỉa hè. Nó vẫn luôn thấy niềm ao ước khám phá thế giới này như vậy.

Mùa hè trôi qua ở sở thú, khu vui chơi trẻ em, trên con đường thênh thang hay nhà sách rộng rãi. Nó được ăn hủ tiếu gõ, cơm tấm, hoành thánh mì, bánh mì heo quay, bắp xào. Khác xa mấy món cơm nhà mẹ nấu. Mùa hè của nó là mùa hè mở mang đầu óc. Là mùa hè nuôi dưỡng cái gì đó, không dễ gì diễn đạt rõ ràng.

Nghĩ về những đứa trẻ nó có cơ hội tiếp xúc, hướng dẫn. Nó vẫn luôn mong cho chúng có một tuổi thơ sống động, nhiều trải nghiệm. Càng nhiều sự thực hành, chúng lại càng dễ dàng định hướng được cuộc sống của mình.

Mùa hè tuổi thơ, chỉ quanh quẩn những tỉnh lân cận. Chủ yếu là ra biển, vì nó sống ở vùng cao nguyên mát mẻ. Dang nắng, dang cát, dang sóng biển, để nó định hình rằng mình thích ở vùng mát mẻ của rừng núi hơn. Mùa hè là chuyến đi xa nhà, xa ba mẹ. Sau mấy năm đi chung, nó đã bự lên và có thể ngồi trọn một ghế xe. Thế rồi, hai anh em nó tự đi một mình, xuống tới nơi sẽ có dì ra nhà xe đón về. Nó vẫn thắc mắc, sao ba mẹ can đảm để hai anh em nó một mình lên xe đi xa như vậy.

Nó thuộc nằm lòng những lời dặn dò. Nhớ cẩn thận túi áo coi chừng bị móc tiền. Xuống tới nơi phải đứng chờ người đón, phải nhớ lấy đủ hành lý trước khi xuống xe. Ba mẹ luôn luôn nhắc nó như vậy trước mỗi chuyến đi xa. Tới khi lớn thì chỉ dặn đúng mấy chữ, “cẩn thận nha con”.

Và nó luôn ấn tượng bởi cơn mưa Sài gòn tháng 6, lần nào bước xuống cũng thấy cơn mưa ào ạt rớt xuống hàng cây nơi góc Đề Thám.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top