Cho đi thứ mình quý

#90ngayvietlach#ngay74

Cho đi đã là một điều quý giá.

Nhưng mình có chút trăn trở khi cho đi. Trăn trở ở chỗ mình có thật sự hài lòng với món đồ đó trên tâm thế người nhận.

Liệu rằng lúc được nhận, mình sẽ thích miếng bánh đó không, mình sẽ thích cái kẹp tóc đủ màu tặng kèm trong gói hàng, mình sẽ thích tô rau không có vị đậm đà. Trên góc độ người tặng, nếu bản thân mình đã không thích món đồ thì rất khó mang tặng người khác.

Rộng hơn chút, trên phương diện bán hàng cũng hệt vậy. Nếu mình không yêu quý món hàng, thật là khó để rao bán và nhận lại tiền từ tay người khác. Đó có thể là một ổ bánh quá ngọt nướng quá tay, hay một một chiếc túi lem nhem cẩu thả đường may.

Kể một chút chuyện nhận được nhiều quà tặng nhỏ từ các shop, kèm theo là thiệp cảm ơn, danh thiếp, túi đựng, dây dợ lung linh. Phần nhiều trong số đó chỉ mang tinh thần làm đẹp, và sau đó chẳng đem lại công dụng nào ngoài xấp giấy vụn. Để rồi khi gói hàng cho khách, mình phải suy nghĩ lại chuyện hình thức bề ngoài.

Mình không muốn tô điểm nhiều thứ đẹp đẽ bên ngoài mà lại tăng nhiều rác thải cho xã hội. Mình tự loại trừ để cắt giảm đi cái không cần thiết. Dùng lại vải dư, giấy đã qua sử dụng, giấy thùng cũ để đóng gói. Chỉ giữ một tấm thiệp với vài dòng thư tay tặng khách.

Chính mình cảm thấy rất thích với hình hài đó. Thế là mình luôn tin mọi người khách nhận được sẽ thích.

Mình làm ra một tô rau kém hấp dẫn, tại sao mình còn đem cho người khác làm gì. Ngon thì cho, dở thì thà mình ngồi ăn ngấu nghiến cho hết chứ không bao giờ chuyền tô rau đó đi. Cảm giác giống mình đang gieo rắc sự khó chịu, không ngon miệng cho kẻ khác vậy. Thiệt không cam lòng đâu.

Cho đi thứ mình quý là sao.

Tức là mình phải là người đầu tiên công nhận, trân trọng món quà, mình mới tự tin đem nó tặng người. Dù cho sau đó, họ có không ưng vì sở thích khác nhau, vị giác khác nhau. Mình vẫn đạt được cảm giác hài lòng riêng, bởi vì một khi mình đã thấy quý thì người khác có cảm ra sao cũng không gây ảnh hưởng quá nhiều. Tất nhiên, mình hiểu tiêu chí chọn lựa việc thích hay không thích mang nặng tính cá nhân.

Và mình phải chấp nhận chuyện mình thích nhưng tặng thì người ta lại không ưng (đơn giản vì khác sở thích). Họ thích thì mình vui vì sự đồng điệu, họ không thích thì mình biết ý lần sau không tặng món tương tự.

Bài này chỉ viết trên tâm thế người cho, yêu món đồ mình cho đi. Ít nhất nó khiến mình đỡ bứt rứt về sau.

Trao tặng cho người khác cũng giống như trao tặng chính mình, mình luôn tâm niệm điều đơn giản vậy thôi.

photo: Stephanie Stamatis

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top