quán ăn đêm

Xin chào các bạn, maLanh đã quay lại rồi đây.

 

Tháng vừa rồi làm đồ án nhóm nên có rất nhiều trải nghiệm thú vị, giờ muốn kể cho mọi người nghe quá nên mới ra đời bài viết này.

Chắc giờ sống chậm hay sao ấy, bản thân mình dễ rung động với mọi thứ hơn, yêu thích cuộc sống bụi đường, vỉa hè, muốn nói chuyện với nhiều tầng lớp người hơn nữa. Ăn đêm ngoài vỉa hè nghe chừng đơn giản, vậy mà mình mới cảm nhận được độ đẹp của nó dạo gần đây.

Sao lại đẹp, tại có quá nhiều cảm xúc và suy nghĩ trong một bữa ăn. Mà hình như chỉ có mỗi mình thấy đẹp thôi hay sao ấy, mấy đứa bạn ngồi ăn chung tụi nó chỉ biết cắm mặt ăn và nói chuyện với nhau thôi. Thế là mình nghĩ cảm xúc đặc biệt này cần phải chia sẻ bớt với mọi người, giữ trong lòng thì kì quá.

 

Và bây giờ sẽ là 2 mẩu chuyện nhỏ về ăn đêm, xin mời cùng thưởng thức.

 

QUÁN HỦ TÍU XA XÔI

 

Ngày hôm đó trời mưa ướt nhẹp, lành lạnh như dalat. Khuya hôm đó đi chung với bạn ra ngoài đầu hẻm kiếm đồ ăn, thế là thấy bên kia đường xe hủ tíu bốc khói nghi ngút. Lúc đầu mình hơi lo là chỗ ăn lần đầu, không biết chất lượng rồi giá cả ra sao, ai ngờ đâu ngon quá trời ngon mà có 15 ngàn.

Ăn đêm ngoài quán thật sự rất vui. Người bán hình như cũng thảnh thơi và dễ tính hơn. Có mấy khách quen tới ăn, chỉ cần ngồi vào bàn, mấy phút sau có ngay một tô thơm ngon trước mặt. Rồi vừa ăn họ vừa nói chuyện về công việc, về người này người kia ở trong hẻm. Đêm buông xuống là lúc cảm xúc ào ạt bay tới mà, có lẽ dễ trải lòng, yếu đuối và được sống với chính mình nhiều hơn.

Ăn xong đi về mình thấy lưu luyến cái chỗ đấy lắm, dù là lần đầu tiên đến thôi. Không biết mình có còn được quay lại lần nào nữa không, ở tít Nguyễn Oanh, Gò Vấp lận xa ơi là xa.

 

 

PHỞ ĐÊM 25 NGÀN

 

Lại là một buổi đêm đi kiếm đồ ăn sau một ngày không có miếng đồ ăn gì trong bụng. Lếch thếch trên đường mà rã rời hết người. May quá đã tìm ra quán phở dưới chân cầu Lê Văn Sỹ. 2 đứa bạn và mình bay vô ghế ngồi liền. Chủ quán nói hết bánh phở rồi, đợi xíu đang chạy đi mua, ok ngồi chờ vì đi cũng hết đi nổi nữa rồi. 3 phút sau có phở về và mấy tô nóng hổi được bưng ra. Ngồi vừa ăn vừa ngắm đường buổi đêm thiệt quá hạnh phúc các bạn ơi.

Mà bữa đó hên lắm, vì chỉ cần trễ một giây thôi là hết phở ăn, và tụi mình là những người khách cuối cùng của quán. Ngồi ăn mà lòng có vẻ hả hê, tại vì quá nhiều người ghé vô và nhận được cái đầu lắc lắc của chủ quán

 

” Hết phở rồi anh/chị/em ơi! “

 

Tô phở hơi mặn một tí, nhưng mà thôi trời tối nên lòng người dễ dãi, em sẽ tha thứ cho quán phở của chị.

 

 

KẾT

 

Mình thích bộ phim Midnight Diner bản của Nhật lắm. Và nhìn lại câu chuyện mình vừa viết, thấy giống phiên bản Việt Nam ngoài đời thật vậy.

Đêm không chỉ là để ngủ, Đêm còn có những câu chuyện mưu sinh nữa. Có lần mình còn nghĩ ngợi hay là mình mở một quán ăn đêm, rồi vừa nấu vừa lắng nghe câu chuyện của người khác, để bữa ăn không chỉ là bữa ăn mà còn là điều gì đó cao cả hơn nữa. Khi nào mà quán thành hiện thực sẽ thông báo để các bạn tới chơi nha.

Mình thích kể, thích đọc những câu chuyện trần trụi và phải thật. Nên là nếu bạn có yêu thích thì hãy ghé maLanh thường xuyên và có thể nhắn cho mình biết cảm xúc của bạn ra sao nhé.

 

Chúc bạn có những buổi ăn đêm thiệt ngon và thiệt vui.

 

 

1 thought on “quán ăn đêm”

  1. hẹn buổi đi ăn đêm đi cưng!!!!!!!! tao với m chưa overnight bao giờ trừ hồi TT năm 1.
    tao méc =)) méc tụi chung nhóm m, m nói tụi nó cắm mặt ăn =)) nghe như heo =)) tao méc !!!! nên hãy dẫn tao đi ăn đêm đi………………
    sao giờ đọc giọng văn của m thấy dễ thương dữ thần, êm tai lắm, lên tay đó con. (y)
    hồi bữa tao ở cả đêm ở Thức, nhưng mà hong có phải ra làm nhóm gì đâu nha, dẹp hết, ra chơi vậy thôi, ngồi chơi nc xong đọc sách tới sáng. lúc thức á, thấy nó yên bình mà tâm hồn thì thong thả lắm luôn, đến 4 5h mới bắt đầu buồn ngủ nhưng mà tao thức luôn. và chao ôi cái ngày hôm đó thì buồn ngủ kinh khủng khiếp, đã 2 ngày rồi nhưng tao vẫn thấy buồn ngủ kkk. thế mới biết tác hại của thức đêm. á hơi lạc đề nhưng ý tao là có những buổi thức đêm làm tâm hồn yên ả nhiều lắm nè, nguyên 1 tối hong ngủ gì nghĩ ra được bao nhiêu là chuyện, lại còn chả có cái deadline nào dí đít nữa, nó đã.

    Chúc mày có những ngày ở Đà Lạt thật an yên tâm hồn. <3

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top