Mình cảm thấy may mắn vì tham gia thử thách viết trong thời điểm dịch bệnh. Mọi hoạt động xã hội đều bị đình trệ, ngăn cách. Đồng nghĩa với việc mình ở nhà nhiều hơn, rộng rãi thời gian. Công việc giảm bớt lại, có thời gian để luyện việc viết mỗi ngày. Khi ít đi ra ngoài, chất liệu viết từ việc quan sát bên ngoài giảm đáng kể. Buộc mình phải nhìn lại vào bên trong để tìm kiếm. Mình cho là thời gian may mắn để tập lắng nghe, để hiểu những ý nghĩ riêng tư phía trong.
May mắn vì có gia đình tử tế, nơi mình có thể nương náu nhờ mùa dịch này. May mắn bởi có cơ hội gần gũi với ba mẹ và anh như thời đi học. Rất may mình đã quyết định trở về sớm, trước khi có chỉ thị cấm các xe khách ra khỏi Sài Gòn. Mục đích ban đầu là về nhà chơi một tuần, giờ thì đã 2 tháng trôi qua.
Vẫn có vài tiết học online diễn ra ngay tại nhà. Gặp gỡ nhau qua màn hình, mùa này chỉ cần vậy là biết mình đang may mắn vì không phải lo toan miếng ăn hàng ngày.
Với sức học tàn tàn, mình may mắn vì luôn được vớt những tấm vé vào mấy nơi ‘có tiếng’. Mình may mắn vì thi vòng nào đậu vòng đó, dù top dưới thì vẫn cứ là đậu. Nhiều khi nghĩ lại, nếu không được học tập trong môi trường đó, chắc giờ mình sẽ không như lúc này. Có sợi dây vô hình nối từng thời điểm trong cuộc đời lại với nhau. Chẳng hạn mối quan hệ đồng nghiệp, cộng sự có được sự đồng cảm nhất định, nhờ từng hít chung một bầu không khí. Chẳng hạn quen biết người bạn thiện lành nhờ mái trường năm xưa.
Mình may mắn vì không gặp quá nhiều áp lực về tài chính. Được nhiều người thương yêu, che chở, không đòi chút vật chất nào (ở hiện tại). Vậy nên thật dễ dàng để theo đuổi việc mình muốn thử, muốn làm. Khổ cực cách mấy, mình đều có thể thích nghi mà sống. Bạn biết đó, may mắn là trong cái thiếu thốn mình vẫn cảm thấy được che chở bởi người thân.
Đó là may mắn và cũng là bất lợi. Người quen sống an nhàn, ít nhiều gặp khó khăn khi muốn thoát khỏi vùng an toàn. May mắn là món quà, đôi khi lại là hàng rào ngăn mình bứt phá, chạm tay đến con đường mới. Thế nên đâu thể nhìn nhận người may mắn sướng hơn người ít gặp may. Ai cũng có nỗi niềm riêng ứng với từng hoàn cảnh cụ thể, mình nghĩ vậy.
Ai đó coi chỉ tay và nói mình thuộc số sướng, có đường may mắn nữa. Ừ dại gì không nghe theo, chuyện tốt lành mà. Rồi mình cứ tin vậy mà sống. May mắn là chặng đường qua may mắn hệt như lời đồn thổi nọ.
Bởi vì mình có chỉ số EQ cao nên luôn thấy may mắn trong mọi hoàn cảnh.
Hay ai cũng may mắn mà họ ít khi nào nhìn ra.